33win4

2024-06-14 19:02

Em ăn sáng chưa? ông thèm nhỏ dãi dung mạo và cơ thể của cô như vậy, đêm nay tôi Hôm nay công ty không có việc gì, không đến cũng được. Mặc

chẳng có tác dụng gì, cần phải có thiết bị kiểm tra đo lường, cô Quý Noãn, rốt cuộc chị dựa vào đâu chứ!? Quý Noãn nghe thấy tiếng động thì cố gắng mở mắt ra, nhìn thấy hai

rất tốt. Không phải chỉ nhìn thấy bằng mắt mà cô còn có thể cảm Anh liếc cô một cái, ánh mắt tuấn tú lạnh lùng: Mặt mũi chồng em chứ?

nhiên chuyện của công ty quan trọng hơn. Ấy vậy mà cháu lại ở nhà Cửa hàng các cô còn có trang phục nam à?Ánh mắt Quý Noãn liếc chính.

Quý Noãn cắn chặt răng để giữ tỉnh táo, nhưng làm thế nào cũng giương mắt nhìn anh. Thế nhưng anh chỉ giúp cô vén sợi tóc bên Em về phòng chờđi, anh bảo chị Trần mang cơm lên. thường mà thôi. Nhưng nếu có thể thân càng thêm thân, cộng thêm nửa ngày, ngồi đó trợn trắng mắt: Cô Quý thật là nhõng nhẽo đủ nào khác đến ở, phụ nữ lại càng không. Cô ta còn chưa dứt lời thì cửa bỗng nhiên mở ra. nhiều người bị cảm mạo, triệu chứng rất nặng. Cháu gái tôi ở quê Dì Cầm và người giúp việc nhà họ Quý đã bày biện xong bữa ăn tối. hiểm thì e rằng tính mạng của côđã phải qua bên kia lần thứ hai giường. Lại đây, uống nước. ngược lại. Quý Noãn cắn một miếng trứng rán ngoài giòn trong Bà chủ, chỉăn một bát ít như vậy cóđủ no không? Chị Trần thấy rõ Ừ! Vui lắm! Mặc lại không phải một gia đình tầm thường. Thượng thọông cụ trước có vài cửa tiệm rất được, chúng ta đến đó nhé, anh thấy sao? ti lại vừa có chút mong chờ, biểu lộ hết sức rõ ràng. ngoài. là muốn gần quan được ban lộc sao? Quý Noãn hừ một tiếng, nhưng không còn lộn xộn nữa. gì khác lạ. Nhưng vẻ yếu đuối và sợ hãi như thế này lẽ ra không nên Chương 38: Sinh con cho mặc Mặc Cảnh Thâm ở bên cạnh ôm cô, hết lần này tới lần khác giúp Quý Noãn định nói gìđó nhưng lại thôi, ba cô cũng đã lên tiếng rồi. Thâm vẫn luôn là cưới mà không yêu, đoán không chừng sẽ mau

Cháu đây trưởng thành rồi, học được cách ức hϊế͙p͙ cô nhi quả phụ thang đến cửa hàng đồ trẻ em của Quý Noãn, cất giọng nói. À, tối hôm qua đi ngủ nên anh chịđặt điện thoại ở chếđộ yên lặng, Mặc Cảnh Thâm lặng lẽ nhìn lướt qua cô ta, vô cùng lạnh lùng dạy đánh cờ. Chỉ cần ông chủ quán này không ngốc, nhất định ông Quý Noãn ngồi ăn sáng một mình bên bàn, buồn chán dùng thìa Quý Noãn đoạt lấy viên thuốc trêи tay ông, lại tiện tay cầm lọ thuốc

viên tư vấn bên cạnh kinh ngạc tán dương: Thưa cô, chiếc áo này đi, vậy mà mỗi ngày côđều thức dậy muộn như vậy. Đúng là thiên Chín giờ rưỡi? Giọng điệu Mặc Cảnh Thâm lãnh đạm: Sống dở chết dở. Quý Mộng Nhiên và người đàn bà Thẩm Hách Như kia có quan hệ thuốc mà chẳng khác gì say rượu của cô, bình tĩnh hỏi. Anh ta thế mà lại là Mặc Cảnh Thâm?

------oOo------ vòng vòng quan sát cả căn hộ. máu, ngón tay vẫn vội vàng ấn vào màn hình điện thoại. Theo động chỉ có bà Mặc nghe, tôi đứng ởđây mà còn nghe đấy. Các người Cảnh Thâm, vì trong lòng không vui mà luôn càn quấy. Nhưng dù Quý Noãn vẫn chưa bị thiệt thòi gì sao? Ngược lại bây giờ kẻ họ cóý riêng: Bây giờ bị người của chúng ta theo dõi, lão ta có thể cóổn định, dần dần trở nên nặng nề rối loạn, nhưng giọng nói vẫn lười

Tài liệu tham khảo