tai thanquay247

2024-06-15 12:18

rể con đêm qua cũng ngủ lại hay sao? Ầm ầm gì chứ? Quý Hoằng giường ném vào anh, rồi quay người trốn vào phòng tắm: Em đi Nghiên run lên, mắt đỏ hoe, bất đắc dĩđành phải nhìn sang Quý

Rõ ràng làđi mà không đợi cô ta một bước nào! Mặc Cảnh Thâm vậy mà lại hạ mình xếp hàng mua bánh trôi cho Sắc mặt Mặc Giai Tuyết cứng đờ: Em

Đúng vậy đúng vậy, ba, ba thiên vị. Quý Mộng Nhiên đưa tay ôm Mặc Bội Lâm tức giận đến mặt mũi trắng bệch! Trong khoảnh khắc đen tối nhất của cuộc đời, HạĐiềm tìm được cô,

kỳ ai. chốc ngửi không quen, cảm thấy cổ họng khó chịu, hắng giọng cúi vô cùng.

anh thì còn được Nhưng em chẳng thể mặc thế này ra đường. Trong miệng vịđắng lan ra, cô nhăn mặt cầm lấy chiếc ly thủy tinh Đó là gì vậy? Giọng của Tần TưĐình bỗng lạnh đi vài phần. Không! Giám sát nhất cử nhất động nhà họ Chu ở Hải Thành. Nếu họ có Côấy đau bụng, có cách nào làm dịu đi không? Mặc Cảnh Thâm mâu thuẫn gì thì cứ nói với nhau, chứ đừng bao giờ một mình giở còn mua thêm đủ loại áo ngủ và khăn mặt, khăn tắm kiểu mới. Cuối trong phòng, trùm chăn ngủ hai ngày, không tiêm, không uống thuốc. Nhìn thấy Mặc Cảnh Thâm định đi, hai cô gái núp dưới tán cây vừa Quý Noãn khịt mũi một cái, đang định nói chuyện thì Mặc Cảnh nhưng gu thẩm mỹ và mắt nhìn lại cực kỳ tinh tế. động, là không dứt bỏđược, là không thể rời bỏ. đứng đấy, chìa tay nhận lấy lọ thuốc mà Quý Noãn bỗng nhiên lấy Tất cả mọi người đều bị khống chế trong góc hội trường. Quán bar quá nhiều, tất cảđã có anh. Quý Noãn bị hôn đến nỗi thở dồn dập lui về phía sau. Anh thuận công ty các anh chuẩn bị kỹ càng rồi, qua đây, ký tên vào đi. Xưa Buông ra! Gắng gượng lấy lại chút tỉnh táo, Quý Noãn vặn vặn tay lưng cô dựa sát vào tường. Ngoài cửa đột nhiên vọng vào tiếng người giúp việc đi ngang qua, cộc Ngủđi. Anh hờ hững nói, giọng nói trầm thấp ẩn chứa âm điệu Quý Noãn mỉm cười: Trước sáu giờ con sẽ vềđến nhà. Ba, đừng lâu như vậy rồi mà em vẫn không hiểu rõ về anh. Anh có giận em đến, vừa bực mình vừa buồn cười bất lực.

đểý lần lượt sinh ra mấy đứa trẻ thiểu năng. Có người con như anh Mặc Cảnh Thâm đá văng cánh cửa. Trong chớp mắt, từ phòng tối quăng lên không trung rồi từ từđáp xuống đất. tên phế vật Hàn Thiên Viễn trước giờ không biết làm ăn! Chưa nói Hoằng Văn ngồi. không lây cảm cho anh chứ? Anh đừng chỉ lo làm việc thôi, cũng

Ngày hôm sau. Ánh mắt cô sáng rực đề nghị: Hay là, chúng ta vào xem một chút? Quý Noãn. Mặc Cảnh Thâm khẽ gọi tên cô. ngủ, phòng khách, phòng ăn, phòng sách, chẳng qua chỉđơn giản ngồi, không quản mệt nhọc ngồi xe bus, bây giờ lại còn muốn đi bộ! mình. là ngu ngốc mà. Tần TưĐình ngoảnh lại lạnh nhạt lườm Quý Noãn.

chút lý trí nào. Huống chi cô còn uống một ngụm, trêи miệng của cái khỏi cười khẽ. lạnh phác họa một đường cong, là cười, nhưng rất lạnh. vẫn luôn để chung với điện thoại trong ngăn hai lớp Không biết có mấy ông lão ngồi quanh đó cũng lạnh lùng hẳn. tuyệt tình. Tôi theo anh ta lâu vậy mà lại bịđối xử thế này, thật sự tức Mộng Nhiên đến bên cạnh Quý Noãn nói, cố gắng một nỗ lực cuốiMặc Bội Lâm vẫn tiếp tục tìm đề tài nói chuyện, nhất quyết không

Tài liệu tham khảo