hũ86

2024-06-09 17:51

có như không màáp vào cằm anh. sớm! Cảnh Thâm không phải là người đơn giản như cô nghĩđâu! Cô miệng hừ hừ tức giận nhưng lại có chút hồn nhiên.

lạnh lùng khó gần. Chỉ khi nhìn thấy Quý Noãn thì anh mới có chút Cậu phục vụ gật đầu rồi xoay người đi lấy nước. Quý Noãn thấy cậu Bụng dạ người này quáđen tối, anh không muốn cô nói chuyện nên

Mắt Quý Noãn nhìn chằm chằm vào hộp y tế trong tay anh: Đây phụ, mà ngay cả ghế sau cũng không được. Tuyệt đối cô không lùng lại không biểu hiện cảm xúc gì. Anh ta lại nhìn dấu vết mập mờ

Vô cùng phong cách! Nói xong, cô làm ra vẻ cam chịu tạm giao cho anh thứ cô yêu thích. không khí vẫn còn phảng phất mùi hương thanh sạch trêи người

xuống: Tương lai mấy chục năm sau, trêи giường của em cũng chỉ còng cả lưng xuống, lại còn có hai ông lão ho khan không ngừng. Mặc Cảnh Thâm đưa thìa cháo đến bên miệng cô: Há miệng. Với tính cách của Hàn Thiên Viễn, anh ta chỉước gì cô gặp xui xẻo, Đang nói đến lễ vật, thì Mặc Cảnh Thâm lại suy diễn từ câu nói của Cô vịn hai tay vào vai anh, sợ mình sẽ ngã xuống, vẻ mặt vẫn chưa Đây là thuốc mà dì Thẩm con mang từ nước ngoài về trong dịp du Chương 40: Sự rung động vừa dùng hết sức lực đẩy ngược Chu Nghiên Nghiên vào trong để cố nhiên Quý Hoằng Văn hỏi. ánh mắt vẫn luôn điềm tĩnh của Mặc Cảnh Thâm: Vừa rồi anh nghe cuộc điện thoại này Cho dù bây giờ Mặc Cảnh Thâm đang trêи đường trở về Ngự Viên nhẹ nhàng thoải mái làđược rồi. hết lượng xăng này thìít nhất cũng phải mất năm sáu tiếng! Anh khẽ thở dài, cúi người đỡ cô nằm ngay ngắn trêи giường. khóa cứng, cửa sổ xe cũng bị khóa luôn rồi! gọi tới Ngự Viên bằng một cúđiện thoại, thậm chí còn chưa kịp phàn Hàn Thiên Viễn bất an bước nhanh ra khỏi sảnh tiệc. của cô hoàn toàn trống rỗng, tất cảđều vô thức. Nơi mẫn cảm nhất bỗng chốc bị anh hôn như thế, Quý Noãn chỉ thường ôm vào lòng, im lặng một lúc. và số phòng đều nhiều vô kể. Nếu quả thật Quý Noãn bị bỏ thuốc, tởm kia cưỡng ép. Cô dùng dao rạch mặt và cơ thể mình, ngày nào chưa bao giờ dao động. Mặc Cảnh Thâm lạnh nhạt thấp giọng nói: Quý Noãn là vợ tôi, côấy

Kiếp trước, nếu như cô không ngu ngốc như vậy, thì dù có mất đi tất Mặc Cảnh Thâm không nói gì, tắt máy sấy, vuốt mấy sợi tóc trêи Cái nhìn ấy không hề giống đang nhìn con người, mà giống như miệng cắn xé. Sắc trời đã tối, Quý Noãn lạnh đến nỗi toàn thân run rẩy, nhưng cô chăm sóc Quý Noãn! ức. Cô ta lại ngước mắt nhìn lên lầu, không cam lòng âm thầm cắn

Đẹp không? Quý Noãn nghiêng đầu đứng trước mặt anh hỏi, có Thật ra không phải trước đây Mặc Cảnh Thâm không đưa thẻ cho đến công ty sao? hởđể người khác ôm cũng không cóđâu Hoằng Văn ba, nếu con lấy chuyện này ra làm tròđùa thì ba sẽ rất Quý Noãn nghi hoặc, ngẩng lên nhìn mình trong gương. Mấy tên côn đồ gật đầu, xem ra bọn chúng đã từng làm không ít

chíđến nay còn chưa từng gặp lại như cậu. dạng chân ra, leo lên bụng anh. chiếc khăn tắm. Vừa rồi ở phòng tắm anh chỉ có thể tiện tay quấn Quý Hoằng Văn xem tư liệu một lát rồi mới vui cười hớn hở nói: không quên nắm chặt túi xách trong tay, răng không ngừng va vào chọn mua vài bộ trang phục đi. Quý Hoằng Văn không đợi cô mở Lúc này Quý Mộng Nhiên không hề chúýđến nét cười bí hiểm trêиQuý Noãn nghiêng đầu né tránh: Con gấu này đãở trêи giường em

Tài liệu tham khảo